Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

Hủ Nữ Là Số Một [Chương Mở Đầu]



Hủ nữ là số một

Len Jun
Hủ nữ ,Fan gơ +


Chương mở đầu
Sẽ thế nào khi có một người bạn gái là hủ Nữ nhỉ?
Tôi cá chắc chắn rằng, người đó là một người hạnh phúc nhất thế gian đấy!
HỦ NỮ LÀ SỐ MỘT! HỦ NỮ RẤT DỄ THƯƠNG!
Bản thân tự nhận thấy mình là một hủ nữ rất đáng yêu. Không phải tôi phịa nhưng thực tế nó là vậy.
Không biết từ khi nào, và vào lúc nào tôi đã xa chân vào cũng lầy của những con người thánh thiện, dễ thương này.
Ở một thế giới mà tại đó tôi có thể làm mọi điều mình muốn, bộc lộ mọi sở thích cá nhân, tâm trạng luôn luôn vui vẻ hòa nhịp với với nụ cười tươi tắn trên làn môi.
Có thể trong tầm mắt một số người, thì dạng con gái như tôi rất là quái dị, có khi  họ còn dùng ánh mắt đầy khinh bỉ để nhìn tôi.
Cũng nhiều lần, tôi tự hỏi mình. Chẳng lẽ sở thích, đam mê, ý nghĩa hạnh phúc trong tư tưởng của mình ghê tởm như vậy ư? Chẳng lẽ những người đồng tính là không có tình yêu sao? Phải chăng tình yêu chỉ phát sinh khi có một con đực và một con cái?
Tôi cười khẩy, việc quái gì phải bận tâm vào ba cái lời thị phi của chúng nó. Mình là mình, mãi mãi là mình. Mình thích gì, yêu gì, muốn làm gì cũng không liên quan đến nồi cơm điện của bọn ấy cơ mà.
Và tôi cứ đuổi theo sở thích nhỏ nhoi của mình mặc dân tình lên tiếng.
Một buổi sáng đẹp trời tôi nói với mẹ mình chuyện đấy. Tôi có mỉm cười đáng thương và tội nghiệp, sao cho bà không có ý định lấy cây chổi phang tôi là ăn mừng rồi.
Tôi mở màng.
-Mẹ ơi, chắc con không yêu được đâu.
-Tại sao?
-Chỉ có con trai mời đem hạnh phúc cho nhau mà thôi :”>
-Vậy à, thế con là con gì?
-Con cái ạ!
-Thế rồi mày muốn làm gì?
-Cho con qua Nhật Bản du học ạ.
- Hai chuyện này có liên quan đến nhau sao?
-Có chứ ạ, mẹ phải tạo điều kiện cho con gái bảo bối của mình một chỗ học hành tử tế và tương lai tốt đẹp chứ ạ! Sau này con sống một mình đương nhiên việc đầu tiên là phải có nhiều tiền rồi.
-Ờ.
Tôi cảm thấy mẹ mình dường như quá thờ ơ với chính con gái của bà. Chuyện lớn như vậy, nhưng hầu như mẹ tôi không quan tâm lắm.
Chắc tại dây thần kinh của tôi do đọc ngược văn nhiều quá nên đâm ra nó hơi mẫn cảm rồi.
Nhờ chữ ờ ngọt lịm của mẹ yêu quý.
Hiện tại tôi đang đứng giữa dòng ngươi đông đúc xứ sở hoa anh đào đầy kiêu hãnh.
Tôi cười bỉ, mẹ thân yêu ơi ~ con xin lỗi mẹ rất nhiều nha~
Qua Nhật Bản du học chuyên ngành thiết kế là cái vỏ ngoài, thực chất bên trong là ham hố với đống cosplay khủng lồ bên này. Có thể tự nhiên dễ dàng tậu cho mình kho tàng SA-Ya roài.
Ha ha.
Nói gì thì nói cũng phải chăm chỉ học cho tốt chứ, tốn tiền của ba của mẹ mà.
Nhật Bản yêu dấu, I come here~

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét